Đàn ông và những giá trị ảo
Thấy vợ có những biểu hiện khác lạ, chồng ngã ngửa ra khi biết vợ hẹn hò với một anh chàng kém tuổi. Anh ta đánh vợ đến mức phải nhập viện với đôi mắt tím bầm, sưng húp, cánh tay trái bị gãy. Họp gia đình hai bên, chị vợ lẳng lặng đưa ra tờ biên bản thỏa thuận ngày trước.
Hai vợ chồng đều là trí thức. Vợ xinh đẹp thông minh duyên dáng, chồng phong độ đẹp trai, công việc ổn định. Gia đình hạnh phúc với hai con một gái một trai, luôn đầy ắp tiếng cười. Một ngày, vợ bất ngờ ghé qua chỗ làm của chồng, đã 5h30 chiều, vẫn thấy chồng đang say sưa chát chít với một ai đó, có vẻ nhiều chuyện để tâm sự. Hai bàn tay gõ phím liên tục, chăm chú, mải miết, không hề biết vợ đứng nhìn từ bao giờ.
Họ trở về nhà, mái ấm không còn bình yên nữa. Chiến tranh lạnh, rồi chiến tranh nóng, chồng dường như biết lỗi, im lặng. Nhưng rồi chịu không nổi, anh ta quay ra phản bác lại vợ "Cô làm to chuyện lên để làm gì? Đối với đàn ông, đấy là chuyện hết sức bình thường, chỉ là một trong những thú vui giải trí. Nếu cô thích như thế, cô cứ làm, tôi không cấm".
Vợ bất lực, nước mắt lăn dài. Ai biết hậu những cuộc chát say sưa ấy là gì. Vợ biết là chồng mình còn cả chát sex nữa. Bí mật kiểm tra máy tính cơ quan của chồng, một loạt các trang web chuyên về chat giải trí và phim cấp ba, phim đồi trụy khiêu dâm hiện ra làm vợ choáng váng. Ôi đàn ông! Họ có những thú vui giải trí "tao nhã" quá. Vợ mất ăn mất ngủ, suy sụp đi trông thấy.
Một ngày, chồng nhận được văn bản thỏa thuận từ vợ, nội dung ngắn gọn: Hai vợ chồng sẽ vẫn hoàn thành trách nhiệm chung về tình cảm, tài chính đối với gia đình và con cái, vẫn giữ trách nhiệm với gia đình nội ngoại hai bên, nhưng riêng chuyện tình cảm riêng tư và quan hệ tình dục thì tự do. Hai bên không ai có quyền ngăn cản và can thiệp đến cuộc sống riêng tư và những mối quan hệ của người còn lại. Chồng ngạc nhiên, thoáng lưỡng lự, nhưng rồi cũng ký.
Nửa năm sau, thấy vợ có những biểu hiện khác lạ, chồng cất công tìm hiểu và ngã ngửa ra khi biết cô vợ trước nay vốn đoan chính của mình ngày nào cũng hẹn hò với một anh chàng kém tuổi, ngày nào cũng đi ăn, đi uống cà phê, đi xem phim cùng nhau, và còn những gì nữa thì chỉ có trời mới biết. Không kiềm chế nổi, anh ta đánh vợ đến mức phải nhập viện với đôi mắt tím bầm, sưng húp, cánh tay trái bị gãy.
Họp gia đình hai bên, chị vợ lẳng lặng đưa ra tờ biên bản thỏa thuận ngày trước. Hỏi có tình cảm yêu thương anh chàng kém tuổi kia không, chị lắc đầu. Lần này, chị chủ động làm đơn ly hôn. Anh chồng mải mê chinh chiến bướm ong ở ngoài, giờ mới nhận thấy đối với mình, giá trị nào là quan trọng: Vợ con gia đình hay là thứ tình cảm ảo kia, nhưng sợ rằng đã quá muộn. Điều gì cũng có cái giá của nó, mà những thứ quý giá, khi đã mất đi thì khó lòng tìm lại được.
Câu chuyện thứ hai. Vợ sinh năm 1978, chồng hơn vợ 7 tuổi, đứa con nhỏ nhất năm nay cũng vào lớp 1, vợ càng ngày càng trẻ ra, xinh đẹp và quyến rũ. Hai vợ chồng cùng đi lao động nước ngoài, trở về nước với số tài sản khá lớn. Được những người Việt ở Ba Lan xếp vào hàng đại gia, anh chồng suốt ngày vi vu đi đánh golf, các sân golf Nam Bắc chẳng sân nào mà anh chưa từng đến.
Có điều kiện, có thời gian, anh lên mạng kiếm cho mình một em "rau sạch". Nghe nói em này bỏ chồng, khá xinh đẹp và còn hơn vợ anh mấy tuổi. Nhưng phụ nữ vốn nhạy cảm, mà vợ anh thì không những nhạy cảm mà còn hết sức ghê gớm nữa. Biết chuyện, cô cho người cắt trụi tóc cô bồ của chồng trước mặt chồng, với lời cảnh báo "Đây là việc nhẹ nhàng nhất mà tôi làm với chị. Nếu chị còn muốn giữ lại nguyên vẹn hình hài cha mẹ sinh ra, thì đừng làm cái việc trái luân thường đạo lý này nữa. Chị nhớ lấy".
Lại thêm một mái ấm không bình yên. Cô vợ ngày nào cũng đay nghiến chì chiết chồng "Anh muốn phá cái nhà này không thì để tôi phá cho. Phá đi cho anh xây tổ ấm mới. Nếu để làm bồ, tôi làm tốt hơn cô ta. Nếu để chat, tôi nói chuyện thông minh hài hước, thú vị và dịu dàng hơn cô ta. Nếu để quan hệ, tôi có thể quan hệ với rất nhiều người hơn anh về mọi mặt. Chuyện làm tình, cô ta chưa chắc đã hơn được vợ anh. Vậy anh có muốn đến chung sống cùng cô ta không, anh trả lời cho tôi biết".
Ngày nào cũng như ngày nào, nặng nề và mệt mỏi. Cô vợ còn đưa ra phán xét sau cùng cho tội lỗi của chồng: "Chỉ cần để tôi biết được một lần nào với bất kỳ ai nữa, trên mạng hay ngoài đời, tôi sẽ cắt cho anh "đi cả cụm". Mà điều này, có lẽ không phải vợ chỉ dọa suông. Anh biết tính quyết liệt và đáo để của vợ. Không lẽ lại xây một tổ ấm mới? Không lẽ lại bỏ vợ bỏ con? Nhưng nhìn đi nhìn lại, anh chẳng thấy có ai đủ tiêu chuẩn để gắn bó theo đúng nghĩa vợ chồng.
Anh cũng mỏi mệt rồi, không thể bắt tay làm lại từ đầu được nữa. Mà cái tổ mới ấy, biết nó có ấm như anh mong muốn được không? Nhiều lúc nghĩ lại, anh thấy mình dại. Chẳng biết lúc làm như thế, anh định khẳng định điều gì. Có lẽ chỉ là một chút cảm giác thay đổi mới lạ, với một thứ "của lạ", mà không ngờ sự việc khi vỡ lở lại mệt mỏi và nặng nề như thế này. Đàn ông, không biết họ còn lặn ngụp trong cái vòng luẩn quẩn ấy đến bao giờ.
Họ trở về nhà, mái ấm không còn bình yên nữa. Chiến tranh lạnh, rồi chiến tranh nóng, chồng dường như biết lỗi, im lặng. Nhưng rồi chịu không nổi, anh ta quay ra phản bác lại vợ "Cô làm to chuyện lên để làm gì? Đối với đàn ông, đấy là chuyện hết sức bình thường, chỉ là một trong những thú vui giải trí. Nếu cô thích như thế, cô cứ làm, tôi không cấm".
Vợ bất lực, nước mắt lăn dài. Ai biết hậu những cuộc chát say sưa ấy là gì. Vợ biết là chồng mình còn cả chát sex nữa. Bí mật kiểm tra máy tính cơ quan của chồng, một loạt các trang web chuyên về chat giải trí và phim cấp ba, phim đồi trụy khiêu dâm hiện ra làm vợ choáng váng. Ôi đàn ông! Họ có những thú vui giải trí "tao nhã" quá. Vợ mất ăn mất ngủ, suy sụp đi trông thấy.
Một ngày, chồng nhận được văn bản thỏa thuận từ vợ, nội dung ngắn gọn: Hai vợ chồng sẽ vẫn hoàn thành trách nhiệm chung về tình cảm, tài chính đối với gia đình và con cái, vẫn giữ trách nhiệm với gia đình nội ngoại hai bên, nhưng riêng chuyện tình cảm riêng tư và quan hệ tình dục thì tự do. Hai bên không ai có quyền ngăn cản và can thiệp đến cuộc sống riêng tư và những mối quan hệ của người còn lại. Chồng ngạc nhiên, thoáng lưỡng lự, nhưng rồi cũng ký.
Nửa năm sau, thấy vợ có những biểu hiện khác lạ, chồng cất công tìm hiểu và ngã ngửa ra khi biết cô vợ trước nay vốn đoan chính của mình ngày nào cũng hẹn hò với một anh chàng kém tuổi, ngày nào cũng đi ăn, đi uống cà phê, đi xem phim cùng nhau, và còn những gì nữa thì chỉ có trời mới biết. Không kiềm chế nổi, anh ta đánh vợ đến mức phải nhập viện với đôi mắt tím bầm, sưng húp, cánh tay trái bị gãy.
Họp gia đình hai bên, chị vợ lẳng lặng đưa ra tờ biên bản thỏa thuận ngày trước. Hỏi có tình cảm yêu thương anh chàng kém tuổi kia không, chị lắc đầu. Lần này, chị chủ động làm đơn ly hôn. Anh chồng mải mê chinh chiến bướm ong ở ngoài, giờ mới nhận thấy đối với mình, giá trị nào là quan trọng: Vợ con gia đình hay là thứ tình cảm ảo kia, nhưng sợ rằng đã quá muộn. Điều gì cũng có cái giá của nó, mà những thứ quý giá, khi đã mất đi thì khó lòng tìm lại được.
Câu chuyện thứ hai. Vợ sinh năm 1978, chồng hơn vợ 7 tuổi, đứa con nhỏ nhất năm nay cũng vào lớp 1, vợ càng ngày càng trẻ ra, xinh đẹp và quyến rũ. Hai vợ chồng cùng đi lao động nước ngoài, trở về nước với số tài sản khá lớn. Được những người Việt ở Ba Lan xếp vào hàng đại gia, anh chồng suốt ngày vi vu đi đánh golf, các sân golf Nam Bắc chẳng sân nào mà anh chưa từng đến.
Có điều kiện, có thời gian, anh lên mạng kiếm cho mình một em "rau sạch". Nghe nói em này bỏ chồng, khá xinh đẹp và còn hơn vợ anh mấy tuổi. Nhưng phụ nữ vốn nhạy cảm, mà vợ anh thì không những nhạy cảm mà còn hết sức ghê gớm nữa. Biết chuyện, cô cho người cắt trụi tóc cô bồ của chồng trước mặt chồng, với lời cảnh báo "Đây là việc nhẹ nhàng nhất mà tôi làm với chị. Nếu chị còn muốn giữ lại nguyên vẹn hình hài cha mẹ sinh ra, thì đừng làm cái việc trái luân thường đạo lý này nữa. Chị nhớ lấy".
Lại thêm một mái ấm không bình yên. Cô vợ ngày nào cũng đay nghiến chì chiết chồng "Anh muốn phá cái nhà này không thì để tôi phá cho. Phá đi cho anh xây tổ ấm mới. Nếu để làm bồ, tôi làm tốt hơn cô ta. Nếu để chat, tôi nói chuyện thông minh hài hước, thú vị và dịu dàng hơn cô ta. Nếu để quan hệ, tôi có thể quan hệ với rất nhiều người hơn anh về mọi mặt. Chuyện làm tình, cô ta chưa chắc đã hơn được vợ anh. Vậy anh có muốn đến chung sống cùng cô ta không, anh trả lời cho tôi biết".
Ngày nào cũng như ngày nào, nặng nề và mệt mỏi. Cô vợ còn đưa ra phán xét sau cùng cho tội lỗi của chồng: "Chỉ cần để tôi biết được một lần nào với bất kỳ ai nữa, trên mạng hay ngoài đời, tôi sẽ cắt cho anh "đi cả cụm". Mà điều này, có lẽ không phải vợ chỉ dọa suông. Anh biết tính quyết liệt và đáo để của vợ. Không lẽ lại xây một tổ ấm mới? Không lẽ lại bỏ vợ bỏ con? Nhưng nhìn đi nhìn lại, anh chẳng thấy có ai đủ tiêu chuẩn để gắn bó theo đúng nghĩa vợ chồng.
Anh cũng mỏi mệt rồi, không thể bắt tay làm lại từ đầu được nữa. Mà cái tổ mới ấy, biết nó có ấm như anh mong muốn được không? Nhiều lúc nghĩ lại, anh thấy mình dại. Chẳng biết lúc làm như thế, anh định khẳng định điều gì. Có lẽ chỉ là một chút cảm giác thay đổi mới lạ, với một thứ "của lạ", mà không ngờ sự việc khi vỡ lở lại mệt mỏi và nặng nề như thế này. Đàn ông, không biết họ còn lặn ngụp trong cái vòng luẩn quẩn ấy đến bao giờ.
Chanh Ngọt
Vì một xã hội tốt hơn
Tôi là đàn ông, và sau khi đọc bài này và những bài trước về việc ngoại tình của cả chồng lẫn vợ, tôi nhận ra một điều: Ở Việt Nam này, người ta còn bảo thủ và gia trưởng quá, trọng nam khinh nữ vẫn còn ở thời này sao? Trước hết, người ta thường đổ lỗi cho đàn ông: đàn ông mà, có gái gú, ăn chơi một chút hay có "máu" thể hiện một chút, nhậu nhẹt chơi bời một chút thì có sao? Quan điểm này thật sai lầm. Vì chính những quan điểm trọng nam khinh nữ xưa kia vẫn còn tàn dư tới tận bây giờ nên mới có chuyện những người đàn ông thường hay cho mình cái quyền này kia để ăn chơi vô độ.
Hỡi các bạn, em thậm chí các chú, bác: hãy tỉnh ngộ đi. Vì thực tế là các ông đang ngày một làm cho xã hội thêm tha hóa, đồi trụy và xuống cấp một cách trầm trọng. Các ông cứ nghĩ xem, gia đình các ông đang yên ấm, nhưng chỉ vì một lần ăn chơi, các ông bị nhiễm HIV thì sao, tình cảnh sẽ như thế nào? Hoặc cho là các ông "ma giáo" và không để vợ biết đi nữa, thì những cô bồ của các ông kia sẽ như thế nào? Họ sẽ hận đàn ông và có thể họ lỡ có con, sau này con của họ gặp con của ông và muốn cưới nhau, làm sao ông biết để mà ngăn lại những hệ lụy?
Rồi sau này tôi nghĩ các ông cũng dạy các con: con là đàn ông phải thể hiện bản lĩnh, rồi đó, tôi chỉ thấy ngoài đường bây giờ toàn những thằng điên choai choai đôi mươi phóng xe bạt mạng bất chấp nguy hiểm của bản thân và người khác, thậm chí tụ tập hút hít. Đó mới gọi là bản lĩnh đàn ông đó sao? Thật đau lòng cho lớp trẻ bây giờ, họ chịu hệ lụy từ sự suy đồi đạo đức của người cha để rồi họ không biết hậu quả của việc họ sẽ làm.
Sau đó, lại nói đến người phụ nữ: hiện nay tư tưởng hiện đại phương Tây đã du nhập vào Việt Nam một cách rầm rộ. Để rồi người phụ nữ tự cho mình quyền bình đẳng cùng đàn ông. Một khi chồng mình ngoại tình thì mình cũng được ngoại tình và dạy con cái "quyền bình đẳng nam nữ".
Thật đáng thương thay, họ đã không suy nghĩ đến những giá trị tinh thần của con cái, cũng chẳng xem trọng giá trị của chính bản thân họ khi cố tình sống buông thả để rồi con cái nheo nhóc, không được dạy dỗ đúng mực, kết quả là gì? Con gái thì ra đường là chửi thề, chạy xe cũng "bạt mạng" không kém con trai, chỉ biết đến thứ trước mắt (vì mẹ họ đã dạy họ như vậy cơ mà).
Rồi đủ thứ chuyện mà tôi đã nghe quý vị kể đầy trên các mặt báo mà họ gọi là "tệ nạn xã hội" đã xuất hiện ngay trong lòng gia đình các vị mà các vị cũng không hề hay biết, hay cố tình không biết?! Để rồi các vị cứ mỗi lần nhắc đến là lại lôi nhau ra kể tội, chi vậy? Sao các vị không thể sống vì con cháu các vị 1 lần cho trọn 1 đời người này thôi.
Tôi nói ở đây là: đàn ông và phụ nữ hãy bớt phàn nàn về nhau và kể tội nhau trên mặt báo đi mà hãy sống thật với lòng mình. Đừng nói nhiều trên các mạng báo để con trẻ nhìn thấy mà học theo vì cho đó là chuyện "bình thường ở huyện". Hãy nghĩ nhiều hơn về quy luật "nhân quả"!
Hỡi các bạn, em thậm chí các chú, bác: hãy tỉnh ngộ đi. Vì thực tế là các ông đang ngày một làm cho xã hội thêm tha hóa, đồi trụy và xuống cấp một cách trầm trọng. Các ông cứ nghĩ xem, gia đình các ông đang yên ấm, nhưng chỉ vì một lần ăn chơi, các ông bị nhiễm HIV thì sao, tình cảnh sẽ như thế nào? Hoặc cho là các ông "ma giáo" và không để vợ biết đi nữa, thì những cô bồ của các ông kia sẽ như thế nào? Họ sẽ hận đàn ông và có thể họ lỡ có con, sau này con của họ gặp con của ông và muốn cưới nhau, làm sao ông biết để mà ngăn lại những hệ lụy?
Rồi sau này tôi nghĩ các ông cũng dạy các con: con là đàn ông phải thể hiện bản lĩnh, rồi đó, tôi chỉ thấy ngoài đường bây giờ toàn những thằng điên choai choai đôi mươi phóng xe bạt mạng bất chấp nguy hiểm của bản thân và người khác, thậm chí tụ tập hút hít. Đó mới gọi là bản lĩnh đàn ông đó sao? Thật đau lòng cho lớp trẻ bây giờ, họ chịu hệ lụy từ sự suy đồi đạo đức của người cha để rồi họ không biết hậu quả của việc họ sẽ làm.
Sau đó, lại nói đến người phụ nữ: hiện nay tư tưởng hiện đại phương Tây đã du nhập vào Việt Nam một cách rầm rộ. Để rồi người phụ nữ tự cho mình quyền bình đẳng cùng đàn ông. Một khi chồng mình ngoại tình thì mình cũng được ngoại tình và dạy con cái "quyền bình đẳng nam nữ".
Thật đáng thương thay, họ đã không suy nghĩ đến những giá trị tinh thần của con cái, cũng chẳng xem trọng giá trị của chính bản thân họ khi cố tình sống buông thả để rồi con cái nheo nhóc, không được dạy dỗ đúng mực, kết quả là gì? Con gái thì ra đường là chửi thề, chạy xe cũng "bạt mạng" không kém con trai, chỉ biết đến thứ trước mắt (vì mẹ họ đã dạy họ như vậy cơ mà).
Rồi đủ thứ chuyện mà tôi đã nghe quý vị kể đầy trên các mặt báo mà họ gọi là "tệ nạn xã hội" đã xuất hiện ngay trong lòng gia đình các vị mà các vị cũng không hề hay biết, hay cố tình không biết?! Để rồi các vị cứ mỗi lần nhắc đến là lại lôi nhau ra kể tội, chi vậy? Sao các vị không thể sống vì con cháu các vị 1 lần cho trọn 1 đời người này thôi.
Tôi nói ở đây là: đàn ông và phụ nữ hãy bớt phàn nàn về nhau và kể tội nhau trên mặt báo đi mà hãy sống thật với lòng mình. Đừng nói nhiều trên các mạng báo để con trẻ nhìn thấy mà học theo vì cho đó là chuyện "bình thường ở huyện". Hãy nghĩ nhiều hơn về quy luật "nhân quả"!
Khó lắm thay
Tôi cũng là một trong những cô vợ có thể coi là gần chuẩn, nhưng lại bị cắm sừng. Thật ra, lý thuyết thì nên tha thứ cho chồng, nhưng có trời mới biết được, tôi đã bị tổn thương ở mức độ nào. Tha thứ ư, khó lắm thay!
Không dám kết hôn
Đọc xong những câu chuyện này thấy chả dám kết hôn nữa.
Giá trị cuộc sống
Tôi cũng là một độc giả thường xuyên của tạp chí vnexpress, đó là trang chủ của Tôi. Thông thường trước khi làm việc tôi đều lướt qua các tin tức hàng ngày sau đó tiến tới mục tâm sự. Đọc nhiều bài tâm sự của các anh chị và các bạn thật sự tôi cảm thấy cuộc sống gia đình phải chăng bây giờ quá thất vọng vì những giá trị cuộc sống hiện tại mang lại cho con người chăng?
Hôn nhân đổ vỡ, cuộc sống xáo trộn, đàn ông phải như thế này, phụ nữ phải như thế kia. Nhưng có bao giờ mỗi người thôi than khóc, để nhìn lại cuộc sống cho đúng nghĩa? Tôi cũng từng nghe một câu nói : “ nếu lập gia đình mà cảm thấy sống tốt, sống vui hơn khi còn độc thân thì hãy làm, còn không hãy sống như vậy cho đến khi mình cảm nhận sự cần thiết của gia đình và đôi lứa”.
Nghe cũng ngồ ngộ ấy, nhưng theo cá nhân tôi đó cũng là sự chuẩn mực cần thiết và là điều thiết yếu để có sự lựa chọn cơ bản cho sau này. Cuộc sống bây giờ có lẽ đầy rẫy những rạn nứt trong lứa đôi, ai cũng mong tìm kiếm một “hạnh phúc” mà mỗi người đang tự vẽ mà chưa nhìn thấy giá trị hiện tại của nó, như những câu nuối tiếc vẫn thường gặp. Chia tay rồi tôi cảm thấy hụt hẫng, tiếc cho mình quá” hay là “sau khi ly hôn chấm dứt tôi bỗng thấy mình lại trẻ lại yêu đời”. Vậy là trước đây chưa có hạnh phúc, mà có lẽ hình như chưa nhận ra thì phải.
Có câu chuyện như thế này: có người không làm vệ sinh răng miệng thường xuyên nên bị đau răng nhìn xung quanh sao mọi người hạnh phúc thế và ước gì mình không đau răng, nhưng sau đó nha sĩ chửa xong thì mọi chuyện trở lại cũ, lại ít làm vệ sinh răng miệng, vậy cái hạnh phúc vốn có sẵn mà mình không gìn giữ đến khi xảy ra rồi thì nhìn lại thấy chua cay.
Hãy tự chữa bệnh tận gốc, hãy tự chữa cuộc đời bằng ý thức và trách nhiệm của bản thân. Đừng để khi đổ vỡ rồi thì chăm sóc hạnh phúc thì quá muộn, để kết thúc thì đổ tội cho Ông thầy tướng số nào đó: “số phải thế này, số phải thế kia”. Trong ánh sáng của mặt trời có lẽ nhiều người cũng phải bị đen sạm, tệ hơn còn mắc bệnh về da, trong không khí ô nhiễm hiện nay các bạn cũng cần phải thở nhưng cũng có nhiều biện pháp phòng chống nó để không mắc bệnh, nhưng thiếu nó cuộc sống sẽ như thế nào? Đừng để rồi mà ngồi hát câu: Đường thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người. Cho tôi qua với!!!
Hôn nhân đổ vỡ, cuộc sống xáo trộn, đàn ông phải như thế này, phụ nữ phải như thế kia. Nhưng có bao giờ mỗi người thôi than khóc, để nhìn lại cuộc sống cho đúng nghĩa? Tôi cũng từng nghe một câu nói : “ nếu lập gia đình mà cảm thấy sống tốt, sống vui hơn khi còn độc thân thì hãy làm, còn không hãy sống như vậy cho đến khi mình cảm nhận sự cần thiết của gia đình và đôi lứa”.
Nghe cũng ngồ ngộ ấy, nhưng theo cá nhân tôi đó cũng là sự chuẩn mực cần thiết và là điều thiết yếu để có sự lựa chọn cơ bản cho sau này. Cuộc sống bây giờ có lẽ đầy rẫy những rạn nứt trong lứa đôi, ai cũng mong tìm kiếm một “hạnh phúc” mà mỗi người đang tự vẽ mà chưa nhìn thấy giá trị hiện tại của nó, như những câu nuối tiếc vẫn thường gặp. Chia tay rồi tôi cảm thấy hụt hẫng, tiếc cho mình quá” hay là “sau khi ly hôn chấm dứt tôi bỗng thấy mình lại trẻ lại yêu đời”. Vậy là trước đây chưa có hạnh phúc, mà có lẽ hình như chưa nhận ra thì phải.
Có câu chuyện như thế này: có người không làm vệ sinh răng miệng thường xuyên nên bị đau răng nhìn xung quanh sao mọi người hạnh phúc thế và ước gì mình không đau răng, nhưng sau đó nha sĩ chửa xong thì mọi chuyện trở lại cũ, lại ít làm vệ sinh răng miệng, vậy cái hạnh phúc vốn có sẵn mà mình không gìn giữ đến khi xảy ra rồi thì nhìn lại thấy chua cay.
Hãy tự chữa bệnh tận gốc, hãy tự chữa cuộc đời bằng ý thức và trách nhiệm của bản thân. Đừng để khi đổ vỡ rồi thì chăm sóc hạnh phúc thì quá muộn, để kết thúc thì đổ tội cho Ông thầy tướng số nào đó: “số phải thế này, số phải thế kia”. Trong ánh sáng của mặt trời có lẽ nhiều người cũng phải bị đen sạm, tệ hơn còn mắc bệnh về da, trong không khí ô nhiễm hiện nay các bạn cũng cần phải thở nhưng cũng có nhiều biện pháp phòng chống nó để không mắc bệnh, nhưng thiếu nó cuộc sống sẽ như thế nào? Đừng để rồi mà ngồi hát câu: Đường thương đau đầy ải nhân gian, ai chưa qua chưa phải là người. Cho tôi qua với!!!
Không nên so sánh
Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh. Không nên so sánh để đánh đồng tất cả, không nên so sánh để lấy lý do giải thích cho việc ngoại tình.
Đàn ông Việt tiếc gì mà lăn tăn
Nói chung là chuyện bình thường thôi. Chả có gia đình nào mà ông đã ăn chả mà bà lại không ăn nem cả. Đàn bà Việt còn lấy được chồng Tây chứ đàn ông Việt thì đợt đấy nhé.
Không có kết cục đẹp cho người ngoại tình
Nhiều người nam lẫn nữ cứ nghĩ rằng được nhiều người săn đón là mình có giá, ngụy biện cho ngoại tình. Ngoại tình thường gắn liền tình dục, sống chung chạ nhiều hạng người, bởi 1 kẻ ngoại tình 1 lần ắt sẽ có lần 2, 3, mang bệnh về cho gia đình, mất tất cả. Thường, kẻ ngoại tình phải chuốc lấy đau khổ và thất bại khi đã no xôi chán chè. Tôi khinh người ngoại tình. Nếu không hạnh phúc thì ly dị tìm người khác, đừng bắt cá nhiều tay.
Lỗi của ai?
Thực ra nói chuyện ngoại tình là lỗi của 1 bên (vợ hoặc chồng) là chưa đúng, đó là lỗi của cả hai. Ai cũng có thời yêu nhau, đến khi tan vỡ lại đổ cho 1 bên là không đúng.
Thật đáng để đọc
Em thường hay đọc mục tâm sự này lắm, cũng có nhiều ức chế lắm mà chưa bao giờ dám chia sẻ cả, chỉ đơn giản là lên diễn đàn đọc xem ai có hoàn cảnh giống mình hay không và ngẫm nghĩ thế thôi. Em thích đọc những chia sẻ của chị Chanh Ngọt từ hồi đó tới giờ, chị chia sẻ nhiều bài lắm, đọc thấy thấm và đau thiệt. Đúng là đời là bể khổ và chúng ta đang lặn ngụp trong cái bể khổ này chị à. Em rất muốn làm quen với các anh chị trên trang Tâm sự, địa chỉ yahoo của em: thuy_nt02@yahoo.com, skype: jenn_eya. Chị Chanh Ngọt đọc được thông điệp của em thì chị em mình cùng tâm sự nhé, có lẽ em đang cần một người chị từng trải như chị vậy.
Bài viết vơ đũa cả nắm
Lại là những cá nhân cá biệt được đem đi phóng thanh, nói chung chung, làm ảnh hưởng những người khác.
Ai sai
Mình là người chưa có vợ, nhưng mà mình thấy rất ghét những cảnh cãi nhau của bố mẹ, vừa rồi mình thấy anh chị cãi nhau, tối về mình suy nghĩ lại thấy mọi chuyện cả hai đếu sai. Chồng thì nhậu vì xin cho em vào làm công ty, mà không nói cho vợ mình biết, tối về thì vợ lại hờn dỗi, mà chồng thì 2 tháng mới nhậu, với lại khi nhậu nhưng không quá đà, 10h tối đã về tới nhà rồi. không có đi la cà ngoài đường. Theo mọi người trong chuyện này ai sai vậy.
- Chăm sóc vòng một hằng ngày để có vẻ đẹp tự nhiên
- Nâng ngực tự nhiên nhờ thảo dược
- Tập luyện để có vòng một săn chắc
- Mất chồng vì lỡ ngoại tình
- Thường xuyên phá đám chồng cũ
- Nỗi đau bị cha và hai chồng bạo hành
- Luôn mơ về người vợ đam mê tình dục
- Anh thà mất em chứ không thể xa gia đình
- Chúc những người tình của anh hạnh phúc
- Đau vì đánh mất một tình yêu chân thành
- Tôi vướng nợ nần, mẹ chồng yêu cầu ly hôn
- Hối hận vì từng cặp với cô bồ nghiện tình dục
Mất chồng vì lỡ ngoại tình
Anh cặp bồ rất công khai, không một chút e dè hay giấu giếm. Thậm chí chửi tôi không tiếc lời trước mặt người đàn bà đó.
> Cùng chủ đề |
Có nên thoát khỏi cảnh 'gà trống nuôi con'? Nhiều người mai mối cho tôi, đều là người đàng hoàng. Tôi băn khoăn không biết nên kết hôn nữa không? Tôi sợ cảnh 'mẹ ghẻ con chồng'. (Lâm) > Cùng chủ đề |
Cuộc sống đen tối khi bị hai người đàn ông hại đời Khi no xôi chán chè, sếp xem tôi như đồ chơi; khi cần dùng đến, không cần đá đi. Sếp còn không nhận giọt máu đang mang trong người tôi. (Ly) > Cùng chủ đề |
Sự cô đơn đang cướp đi cuộc sống của tôi Tôi đã tự tử 2 lần, một thời đại học khi ba mẹ cãi nhau, lần gần đây khi người đó không đáp lại. Tại sao người tôi yêu thương luôn làm tôi đau? (Nguyễn) > Cùng chủ đề |
'Cười sau xe máy' hay 'khóc trong Camry'? Em thực sự không muốn chia tay người yêu, anh ấy sẽ rất tội nghiệp, và em cũng không làm được. Nhưng số vật chất của anh kia cứ ám ảnh em về một cuộc sống khá giả sung sướng. (Hoa) > Cùng chủ đề |
Thông tin do bạn đọc cung cấp và chịu trách nhiệm về tính xác thực. Tòa soạn giữ quyền biên tập và thay tên, địa chỉ nếu cần. Bài viết gửi về Tamsu@VnExpress.nethoặc tại đây. |
No comments:
Post a Comment